Thứ Năm, 21 tháng 8, 2008

Mẹ tệ lắm phải ko con?

Huy ơi, có phải mẹ là người mẹ tệ nhất ko con? Nếu thật như vậy thì con hãy cho mẹ biết nhé. Mẹ chỉ cố cho con ăn chút gì buổi sáng rồi uống thuốc. Rồi lại cố hút mũi và nhỏ thuốc cho con thôi. Nhưng con ko chịu, con ho và nôn hết tất cả cố gắng của mẹ với sự kiên nhẫn và nước mắt rưng rưng. Mẹ để con đi học với cái bụng đói, với những cơn ho ko dứt và nước mắt nước mũi chảy thành hàng. Mẹ biết đó đúng là tệ rồi con ạ. Con chưa bao giờ bị rơi vào tình trạng sức khỏe như vậy đúng ko? Chỉ tại con đi học nên mới bị ốm, rồi ho và viêm VA. Mẹ phải làm gì hả con? Nhìn thấy con ho rút ruột mà lòng mẹ đau như cắt. Nhìn thấy con sau một thời gian đi học thì gầy dơ xương, mặt tóp lại, người bế nhẹ bông, sụt gần 1kg thì thử hỏi có người mẹ nào ko xót xa con ơi. Mẹ đang cố gắng lắm con à. Con cũng cố gắng lên nhé. Mẹ tin là con sẽ nhanh khỏi, tin rằng con sẽ trưởng thành sau mỗi lần như vậy. Được như thế mẹ thật vui mừng lắm con ạ. Huy ơi, mẹ yêu con!

Không có nhận xét nào: