Thứ Tư, 25 tháng 8, 2010

Mùa Vu Lan

Mùa Vu Lan năm nào đối với con cũng như vậy cả, bởi con vẫn còn có bố mẹ để thương yêu. Năm nay con theo chồng về quê, báo hiếu với bố chồng, thăm mẹ chồng. Hôm nay đọc được bài thơ này của một độc giả trên mạng, con mượn tạm vào đây, gửi đến bố mẹ những lời thương yêu nhất.

Rằm tháng 7 - Mưa

Mùa Vu Lan

Trời mưa

Ngày bão nổi

Con đường về

Mưa giăng khắp lối

Con về cho kịp cho những yêu thương…

Mùa báo hiếu, ngày Vu Lan

Trời như thử thách

Những nặng nhọc mẹ mang

Những gánh gồng cha đỡ

Con chưa kịp làm gì

Bão đã cuốn xa…

Rồi những mùa Vu Lan

Con trăn trở với những điều báo hiếu

Con vẫn là con, dại khờ 1 thủa

Vẫn rất cần, ấm áp mẹ cha

Rối bão sẽ tan, như bão không còn

Và cuộc sống sẽ mỗi ngày mỗi khác

Có trong con, một điều bàng bạc…

Không có nhận xét nào: