Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2007

Huy suýt bị hóc

Huy hôm vừa rồi làm bố mẹ và bà được một phen khiếp vía. Số là hôm đó bà nấu cơm xong cũng sớm, bảo mẹ là đi ăn cơm. Hai bố con đưa nhau đi đâu chẳng biết thế là mẹ nói với bà con tranh thủ ăn trước rồi cho Huy ăn. Vừa ăn được nửa bát cơm thì Huy về. Mồm cứ tóm tém nhai cái gì. Mẹ hỏi bố con đang ăn gì thì bố lại bảo không. Vừa ở bên nhà chị Hương (hàng xóm) về có cho ăn gì đâu. Mẹ bảo con nhè ra thì con ko chịu. Rồi con trợn trạo nuốt. Mặt đỏ tía tai, khóc ré lên cứ lôi tay mẹ chỉ vào mồm con. Mẹ tá hỏa, ôi không khéo nó hóc rồi. Ông bố này chán quá, trông con mà ko để í gì cả, ko biết con nhét cái gì vào mồm. Mẹ cho tay vào mồm con thì con cắn cho mẹ một cái, ui chao ôi gần đứt tay mẹ ra. Thế mà con vẫn cứ khóc, tay chỉ vào mồm. Mẹ bỏ cả ăn bế con giỗ giành, nhung con khó chịu ko đi, khóc mãi. May sao lúc sau thấy con tự hết khóc, mẹ cho uống tí nước. Phù, lại tươi như hoa. Chắc cái gì mắc ở cổ nó tự trôi rồi. Ơn trời!

Không có nhận xét nào: