Thứ Năm, 23 tháng 8, 2007

Ngày...

Bà ngoại Huy ốm mấy ngày nay. Bà bị viêm họng, cúm đau người sau đó thì tức ngực. Nhưng mà bà gan lì không chịu uống thuốc gì. Chỉ đồng ý uống thuốc cốm của Huy. Hic, bà thương con thương cháu nhưng không nghĩ đến bản thân. Mình muốn đưa bà đi kiểm tra tim mạch xem thế nào vì cũng nghe bà nói bà bị đau lâu nay. bà chỉ sợ đi khám tốn kém nên từ trước đến giờ toàn chối không chịu đi. Mình liên hệ với Châu nhờ hỏi bác sĩ tim mạch rồi nhưng bà kiên quyết không đi, nói rằng mệt lắm không đi được, lần lữa chờ khi nào khỏe mới đi. Nghĩ đến lúc mình ốm đau, mẹ chăm sóc lo lắng, giờ mẹ ốm mình ko làm được như vậy cũng thấy chạnh lòng lắm. Người ta bảo "Nước mắt chảy xuôi" ngẫm nghĩ mãi cũng thấy hợp lý và hoàn toàn có lý. Mai rồi khi mình già đi, thì Huy và em nó cũng phải chăm lo cho các con nó giống mình chăm con bây giờ. Lại nước mắt chảy xuôi. Bố mẹ chẳng bao giờ trách móc mình về việc này cả nhưng là con mình thấy ko làm tròn nghĩa vụ của người con, bứt rứt và trăn trở lắm. Mong làm sao bố mẹ khỏe mạnh và sống vui vẻ là mình thấy vui rồi.

Không có nhận xét nào: